Nhân kỷ niệm 50 năm ngày vào trường (1970 -2020), Nguyễn Hữu Hải gửi tặng lớp trường ca Lớp Ta. Xin trân trọng giới thiệu
NĂM MƯƠI NĂM NGÀY HỘI LỚP
Tặng Lớp VL 15 – ĐHTH Hà Nội nân dịp kỷ niệm 50 năm
ngày thành lập lớp (10/1970 -10/2020)
Lớp chúng ta , Vật lý khóa mười lăm
Vừa tròn năm mươi năm.
Nửa thế kỷ trôi qua, từ ngày thành lớp
Lớp chúng ta có rất nhiều đóng góp
Chiến đấu, Dựng xây, Nghiên cứu, Rèn người
Mong đất nước ngày càng phát triển
Mong hòa bình mãi mãi xanh tươi
Tuổi chúng mình đã xấp xỉ bảy mươi
Vẫn nhớ về ngày tựu trường năm ấy
Tháng mười này in đậm trong tim
Chẳng phải đi tìm
Ký ức ùa về như dòng lũ
Nhớ buổi đầu bỡ ngỡ
Đến nhập trường, phố Lê Thánh Tông
Cổng trường uy nghi, giảng đường mênh mông
Ghế xếp vòng cung lớp lớp trùng trùng
Tôi ngỡ ngàng với ngôi trường đại học
Có biết đâu, bao gian lao khó nhọc
Đang đón đợi mình ở phía sau
Thời gian trôi mau
Có ngờ đâu năm mươi năm rồi nhỉ
Lắng đọng lại trong tâm hồn, ý nghĩ
Ký ức đậm đà tuổi sinh viên
Nhiều gian lao, chẳng thể nào quên
Nụ cười trẻ vẫn trùm lên gian khổ
Ký túc Thượng Đình những ai từng ở
Khó mà quên những ngày đầu vất vả
Phòng không giường, không ánh điện ban đêm
Cơm nhà ăn, bụng đói thường xuyên
Giờ đi học, lớp không bàn ghế
Có ai nghĩ Đại học là thế ?
Vẫn không lời oán thán kêu ca
Vẫn không thiếu trò quỷ quái tinh ma
Của lũ học trò chỉ sau quỷ và ma
Vẫn vang lên những khúc tình ca
Những rung động đầu đời tươi trẻ
Mọi khó khăn ta cùng nhau chia sẻ
Gánh nặng nào cũng có anh em
Tuy thiếu thốn nhưng rất giàu tình nghĩa
Các bạn ơi, dù bao lâu nữa
Tuổi sinh viên vẫn sống ở trong lòng
Những ước mơ giản dị sáng trong
Đầy nhiệt huyết và cũng thật ngây ngô .
Giặc Mỹ leo thang nhằm đánh Thủ đô
Cuộc sống tạm yên nay cũng hết
Giữa mùa thu của năm bảy mốt (1)
Lần đầu tiên tiễn bạn lên đường
Không nước mắt, nhưng nhiều nỗi vấn vương
Khắc khoải trong tim người ở lại.
Bước vào năm bảy hai
Là những ngày sơ tán
Lớp chúng mình đi sơ tán mấy nơi
Lần đầu tiên là đến Thanh Oai
Rời Hà Nội, chúng tôi đi bộ
Hết đèn đường chỉ còn lại ánh trăng,
Lòng dặn lòng còn lũ xâm lăng
Thì cuộc đời vẫn còn lắm gian nan
Đến Thanh Oai lại một đợt tuyển quân(2)
Lớp chúng mình chỉ còn hơn một nữa
Hai tháng sau kéo nhau lên Đông Lỗ
Học hết kỳ cũng chẳng kịp thi
Giữa mùa hè phải đi đắp đê
Nắng tháng bảy cháy da
Bờ đê không bóng mát.
Đất Quế Võ thấm bao giọt mồ hôi
Của sinh viên lớp mình hè năm đó(3).
Rồi trải qua những ngày gian khó
Ở nhờ nhà dân, học lán, học hầm.
Sĩ số lớp ta lần lượt cứ vơi dần
Tiễn những chàng trai lên đường ra trận
Đợt cuối cùng chỉ còn lại năm người (4).
Phút chia tay chẳng nói nên lời
Ngày gặp lại sao mà quá xa vời
Rời sách bút, chúng tôi vào quân ngũ
Xa bạn xa trường, quen dần gian khổ
Cháy trong lòng da diết một ước mơ
Dù mông lung chẳng biết đến bao giờ
“Trở về trường, làm lại sinh viên”.
Rồi hành quân, chiến dịch triền miên
Đôi lúc tưởng mình không thể sống!
Vui sướng vỡ òa, miền Nam giải phóng …
Sáng bừng lên hy vọng ở tương lai
Biết đời mình còn có ngày mai
Số phận mình cũng chưa phải hết.
Tôi nhớ đến những khuôn mặt thân thiết
Của những người nay đã đi xa
Không thể còn hội lớp với chúng ta:
Thắng, Thành, Phải đã trở thành liệt sỹ!
Cho quê hương đất mẹ yên lành
Bốn mấy năm rồi, chưa được ghi mộ chí
Nỗi đau này đâu chỉ bởi chiến tranh.
Mới đây thôi, vĩnh biệt hai anh
Anh Minh, anh Hiên cây đề cây đại
Các anh đã ra đi mãi mãi
Lòng chúng ta trăn trở nỗi vô thường
Các anh mất đi, đâu quá nhiều tuổi tác ?
Đau lòng thay những căn bệnh ác
Đã cướp đi những bạn của chúng ta:
Phạm Mạnh, Lê Minh và Ngọc Yến
Nguyên Hạnh, Minh Văn rồi Nhật Tiến
Lần lượt ra đi vì bệnh hiểm nghèo !!!
Để chúng ta thương tiếc mãi không nguôi
Rồi bạn Thuyết … một cái chết oan khiên
Vì cuộc mưu sinh đầy nước mắt!!!
Trước vong linh những người đã khuất
Thắp nén hương thơm nhớ về các bạn
Nếu linh thiêng các bạn hãy về đây
Chứng kiến ngày hội lớp hôm nay
Nhớ lại năm nươi năm lớp chúng mình.
Ba Vì hôm nay tràn ngập sắc xanh
Của bãi cỏ non, của cây, của lá
Của những tâm hồn sống lại tuổi hai mươi
Của những lời ca, câu nói, tiếng cười
Những cái bắt tay nồng nàn thân thiết
Bao gian khó cuộc đời xin quên hết
Để lòng mình trở lại thanh xuân
Các bạn ơi dù ở xa gần
Xin nhớ về nhau những người cùng lớp
Những vui buồn ta đã cùng qua.
Mong sao cho cả lớp chúng ta
Hội lớp sáu mươi năm đông đủ.
Được gặp lại những khuôn mặt bạn cũ
Là niềm vui, là hạnh phúc cuộc đời
Giản dị thôi nhưng thắm đượm tình người.
Hà Nội 10/2020
(1) 6/9/1971- Đợt nhập ngũ đầu tiên của lớp ta ( 17 bạn)
(2) Đợt nhập ngũ thứ 2 tháng 5/1972
(3) Mùa hè năm 1972
(4) Đợt nhập ngũ thứ 3 tháng 9/1972
Nhận xét
Đăng nhận xét